Các nhà nghiên cứu tâm lý đã chỉ ra rằng: “người Việt Nam
nghe một, hiểu ¼ và kể lại gấp năm lần”. Ở một xứ sở có những điều “không giống
ái” như ở Việt Nam thì có những điều bình thường trở thành phi lý.
Báo chí nước ngoài đã rất ngạc nhiên khi nhiều báo điện tử
đã giật tít: “Chết khi dừng đèn đỏ”. Quả là kỳ quái! Đèn đỏ dừng lại nhưng vẫn
bị xe ô tô đằng sau đâm tới. Chết thế thì oan uổng quá.
Đặc biệt là các “Ông Nghị” hay có những sáng kiến khiến
cho người dân không biết đâu là lần. Nào là quy định biển số chẵn đi ngày chẵn,
biển số lẻ đi ngày lẻ để giảm ùn tắc giao thông, cấm biển số ngoại tỉnh đi vào
Hà Nội hay đến chuyện cộng điểm thi đại học cho bà mẹ Việt Nam anh hùng…
Các ông ấy cũng giỏi thật, ngồi điều hòa máy lạnh nên tưởng
tưởng ra bao nhiêu thứ trên đời.
Gần đây, “quyền im lặng” gây nhiều tranh luận trên nghị
trường và được báo chí tiếp tay. Các ông hay xem các phim hành động Hollywood
trên HBO, cinemax đều thuộc lòng câu: “Bạn có quyền giữ im lặng; Bất cứ điều gì bạn nói có thể
được sử dụng để chống lại bạn trước tòa…”. Đây là câu nói cửa miệng, bắt buộc của
cảnh sát Mỹ khi làm việc hay bắt giữ nghi phạm. Các ông thấy hay và quyết tâm bắt chước đưa
vào Việt Nam cho bằng được.
Khi các ông đưa ra dự thảo “quyền im lặng” và giải
thích cặn kẻ hiểu như thế nào cho đúng thì
giới tội phạm đã hoan hỷ như là một cái cớ để thoát tội. Vì có quyền im
lặng tức là không phải khai báo, các anh cảnh sát muốn làm gì thì làm…Người Việt
Nam chỉ hiểu có thế mặc kệ các ông Nghị giải thích cơ sở khoa học hay thực tiễn
của quyền.
Vì sao thế? Vì Việt Nam mình nó thế!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét